Sunday, March 15, 2015

THƠ GIÀ LÀNG

NHỚ QUÊ HƯƠNG


Đừng trách tôi sao miệt mài đi mãi
Chưa quay về thăm lại phố xưa
Mênh mông mênh mông nào thấy bến bờ
Xuôi ghé lại dẫu chỉ còn hoang phế

Con dốc tuổi thơ đã thay màu dâu bể
Góc sân buồn rêu mốc lá thu xương
Dãy tường hoang hờ hững bên đường

Như cổ mộ vùi chôn tích cũ
Đừng đay nghiến tôi, chân đi chưa đủ
Đo cuộc đời bằng những bước hoang sơ
Thời gian trôi mòn mỏi tự bao giờ
Vẫn lặng lẽ những tháng ngày bất tận

Vẫn mơ ước ly rượu mừng uống cạn
Đợi nắng lên, tỏa sáng phố phường
Mong ngày về cho thỏa nhớ thương
Em chờ nhé, em nhớ chờ tôi nhé !


No comments:

Post a Comment